The Effects of Practicing
Psychotherapy on Therapists’ Personal Lives;
Tác giả: SHANNON PETERS - November 30, 2016
Nguồn: Mad in America
Người dịch: BS NGUYỄN MINH TIẾN - 2016
Một nghiên cứu, được công bố trên tạp chí Psychotherapy Research, đã khảo sát về
việc hành nghề tâm lý trị liệu đã ảnh hưởng như thế nào trên cuộc sống cá nhân
của những nhà trị liệu. Những chủ đề được nhận diện ra trong cuộc nghiên cứu định
tính này, được tiến hành trên những nhà trị liệu người Na Uy, đã cho thấy rằng
tâm lý trị liệu có những mối liên hệ phức tạp, cả tích cực lẫn tiêu cực, trên
cuộc sống cá nhân của những nhà trị liệu.
Nhóm tác giả được dẫn dắt bởi giáo sư Marit
Råbu, Đại học Oslo, Na Uy, viết rằng: Những chủ đề này chuyển tải một ý nghĩa
cho thấy việc làm một nhà trị liệu có thể có tiềm năng dẫn đến những khả năng cởi
mở, tăng trưởng, khoan dung và sáng tạo, trong khi vẫn mang đến những nguy cơ bị
quá tải vì những cảm nhận về trách nhiệm, cảm giác yếu kém và tự ngờ vực bản
thân, mà từ đó có thể dẫn đến việc cô lập và thất vọng.
Những người hành nghề tâm lý trị liệu, cũng
như hầu hết ngành nghề khác, đều có thể trải nghiệm được những mục đích và giá
trị, cũng như những áp lực và sự bất mãn từ công việc của mình, từ đó có thể dẫn
đến tình trạng kiệt sức (burnout). Trong những năm gần đây, đã có thêm những
nghiên cứu tập trung vào những ảnh hưởng từ công việc của nhà trị liệu đối với
cuộc sống cá nhân của họ, và ngược lại, những ảnh hưởng từ cuộc sống cá nhân
lên trên công việc thực hành lâm sàng của nhà trị liệu.
Một nghiên cứu đã cho thấy rằng những nhà tâm
lý trị liệu, vừa có thể hài lòng hơn vừa có thể dễ bị cạn kiệt cảm xúc hơn so với
những nhà tâm lý làm công việc nghiên cứu. Các nghiên cứu cũng thấy rằng stress
từ công việc trị liệu có thể lan sang cuộc sống cá nhân và gia đình của nhà trị
liệu. Các tác giả viết rằng “Những nhà trị liệu thường được yêu cầu phải kết nối
với nhiều kiểu thân chủ, kế đó sẽ phải tiếp cận đến họ, rồi sau đó sẽ phải rời
xa họ, và công việc cứ phải diễn ra đều đặn như thế. Loại mô hình làm việc như
thế này có thể có tác động lên trên đời sống cá nhân của nhà trị liệu, bao gồm
cả việc giảm đi sự sẵn sàng về mặt cảm xúc (emotional availability) đối với những
thành viên trong gia đình mình và một sự kém dung nạp đối với những mối quan hệ
có tính “hời hợt” (“superficial” relationship) với những bạn bè.
Nghiên cứu cũng cho thấy rằng những ảnh hưởng
của việc làm một nhà trị liệu còn tùy thuộc vào giai đoạn hành nghề. Những học
viên đang tập sự (trainee) thường cho biết về những ảnh hưởng tích cực trên cá
nhân họ do đã lĩnh nhận được những sự nhận thức sâu hơn về bản thân; trong khi
những người nhà lâm sàng đã trải hơn nửa đời hành nghề thì chủ yếu tập trung
hơn vào những áp lực gây nên từ công việc của họ. Những nhà trị liệu cao tuổi
thì lại chú trọng hơn đến vai trò làm nhà trị liệu bằng cách nào đã giúp thăng
tiến, triển nở cuộc sống cá nhân của họ.
Cuộc nghiên cứu hiện nay tìm kiếm cách trả lời
cho câu hỏi “Toàn bộ quá trình hành nghề làm nhà tâm lý trị liệu đã có ảnh hưởng
như thế nào trên cuộc sống cá nhân của bạn?”. Các nhà nghiên cứu đã phỏng vấn
12 nhà trị liệu cao tuổi ở Na Uy, sử dụng phương pháp nghiên cứu định tính
“phân tích đề thuyết” (thematic analysis). Những đối tượng tham gia nghiên cứu
bao gờm 7 nữ và 5 nam, tuổi từ 68 đến 86. Tuổi nghề của họ có số trung vị
(median) là 40 năm.
“Đối với những nhà thực hành cao tuổi, cuộc đời
hành nghề có liên quan đến việc tiếp cận người khác đã khiến chất chứa trong họ
những trải nghiệm vừa có tính chất phong phú, vừa như những gánh nặng” (Nguyên
văn: “For these senior practitioners, a professional life that involved coming
close to other people encompassed experiences which they described as both enriching
and burdening.”)
Các tác giả cũng đã nhận diện được 4 chủ đề
có tính tổ chức (organizing themes) như sau:
Chủ
đề 1: “Thật là một đặc ân khi có cơ hội để biết, để đóng góp và được phép triển
nở bản thân về mặt cá nhân”
Những đối tượng tham gia nghiên cứu cho biết
rằng việc thực hành lâm sàng đã giúp làm phong phú thêm đời sống cá nhân của họ.
Các tác giả mô tả như sau: “Khía cạnh cảm xúc của mối quan hệ trị liệu, tức là
được cảm thông với những sự đau khổ theo thời gian, đã cho phép họ phát triển
khả năng nội thị nhìn vào những thế mạnh và những nguồn lực của những con người
đồng loại”
Chủ
đề 2: “Đối diện với sự đau khổ và hủy hoại là một gánh nặng”
Một người tham gia nghiên cứu đã mô tả chủ đề
này khi nói: “Gánh nặng lớn nhất đó chính là trách nhiệm và phải dự phần vào
quá nhiều những nỗi khổ như thế”. Một người khác mô tả những tác động của gánh
nặng lên đời sống cá nhân của mình “Để có được nhiều trách nhiệm như thế và để
biết được cảm giác cô độc mà những thân chủ trải qua, chắc là tôi không thể nào
không mang theo mình một phần (gánh nặng đó) về nhà mình. Và việc này đã có ảnh
hưởng lên cuộc sống cá nhân của tôi.” Những người tham gia nghiên cứu cũng thấy
rằng làm việc với những thân chủ tự sát đặc biệt dễ gây ra kiệt sức và quá tải.
Chủ
đề 3: “Việc làm một nhà tâm lý trị liệu có ảnh hưởng trên những mối quan hệ cá
nhân của tôi - kể cả tốt hơn lẫn xấu hơn”
Một số người tham gia nghiên cứu cho biết
công việc trị liệu giúp họ trở nên mạnh dạn và cởi mở hơn, từ đó có nhiều cơ hội
hơn trong việc thiết lập quan hệ với người khác. Trái lại, có một người tham
gia nghiên cứu đã mô tả về sự kiệt quệ cảm xúc trong công việc đã tác động tiêu
cực lên mối quan hệ hôn nhân của mình như thế nào. “Tôi trở nên ít tiếp xúc. Có
nghĩa là tôi đã cho đi quá nhiều khiến giờ bản thân không còn gì nhiều nữa.” Một
người khác mô tả việc này như là “Bạn đã dành cuộc sống nội tâm của mình cho những
người mà bạn không sống cùng, và tôi nghĩ rằng việc này có thể đã trở thành rào
cản ngăn bạn hướng đến những người khác”.
Chủ
đề 4: “Tôi cần phải kiến tạo một cách sống sao cho tôi có thể tiếp tục làm công
việc này”
Các tác giả đã mô tả chủ đề này như sau: “Những
gánh nặng liên quan đến việc làm một nhà trị liệu dường như cần đến một khả
năng biết tự chăm sóc bản thân một cách tích cực, và những nhà trị liệu đã nói
về cách làm thế nào để phát triển khả năng tự yêu thương lấy bản thân mình
(self-compassion) nhiều hơn trong suốt cả đời sống của họ”.
Theo các tác giả, “khái niệm về sự “quân bình
giữa công việc và đời sống” không mang lại một cách hiểu thỏa đáng về cách thức
mà những nhà trị liệu học cách quản lý đời sống của mình”. Thay vào đó, các tác
giả đã mô tả cách thức làm thế nào để những nhà trị liệu “đạt đến khả năng có
thể tồn tại giữa những thực tế song song, và một trong số những cách thức để họ
có thể hoàn thành việc này đó là, cùng với những người khác trong đời họ, đồng
kiến tạo (co-construct) một bộ cách thức thực hành (a set of practices) để giúp
họ có thể thoải mái di chuyển qua lại giữa các bối cảnh khác nhau, chẳng hạn
như chuyển tiếp qua lại giữa công việc và gia đình.”
Các tác giả cũng ghi nhận về bối cảnh văn hóa
mà trong đó việc trị liệu đã được tiến hành, “Làm một nhà trị liệu trong môi
trường chăm sóc đương thời có thể tạo ra những nguồn gây stress cũng như sự hài
lòng theo một cách thức khác biệt có ý nghĩa khi so với những trải nghiệm từ việc
hành nghề trị liệu tư nhân trong thời kỳ kinh tế đang tăng trưởng”. Các tác giả
nhận ra rằng có một chủ đề nổi trội đó là câu hỏi mang tính hiện sinh về việc
liệu cuộc đời và nghề nghiệp của những nhà trị liệu tham gia nghiên cứu có phải
là “khoảng thời gian đã được sử dụng tốt” (tạm dịch từ nguyên văn: “time well
spent” - N.D.). Họ cho rằng những cuộc phỏng vấn với những nhà trị liệu mới bắt
đầu hành nghề có thể mang lại một nhãn quan khác hơn, và có thể sẽ kém lạc quan
hơn.
Những nhà nghiên cứu đã nêu bật lên những mô
tả đầu tiên của những người tham gia nghiên cứu về ảnh hưởng của công việc của
họ là có tính chất “hết sức tích cực”. Các tác giả kết luận rằng: “Những kết quả
từ nghiên cứu này đã củng cố những phát hiện từ những nghiên cứu trước đây rằng
cuộc sống cá nhân của những nhà trị liệu đã được phong phú hóa thông qua cảm nhận
về việc đảm nhận một vai trò nghề nghiệp đầy đặc ân và có nhiều giá trị, được đặc
trưng bởi việc học tập tích cực cho bản thân trong những lĩnh vực như tự nhận
thức về bản thân, phát triển cá nhân và chất lượng của những mối quan hệ liên
cá nhân”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét