Tác giả:
NATALIE ROGERS - Tâm lý gia, Nhà tâm lý trị liệu Hoa Kỳ, con gái của Carl Rogers
(Viết phỏng theo “The Creative Connection: Expressive Arts as
Healing”, Science & Behavior Books, Palo Alto, CA 1993)
Người dịch: BS. NGUYỄN MINH TIẾN - Tháng 11-2015
Liệu pháp nghệ thuật diễn đạt (expressive
arts therapy) là loại liệu pháp tâm lý sử dụng các loại nghệ thuật mang tính diễn
đạt – chuyển động cơ thể, mỹ thuật, thanh, nhạc, văn và ứng tác – trong một
khung cảnh có tính hỗ trợ nhằm thúc đẩy sự tăng trưởng và bình phục. Đó là một
quá trình tự khám phá bản thân thông qua một hình thức sáng tạo nghệ thuật đến
từ chiều sâu của cảm xúc. Nghệ thuật có tính diễn đạt ngụ ý chỉ việc sử dụng
các khía cạnh cảm xúc, trực giác của chính chúng ta trong những môi trường nghệ
thuật khác nhau. Chúng ta thể hiện những cảm nhận bên trong bằng cách sáng tạo
ra những hình thái khác nhau ở bên ngoài. Dĩ nhiên cũng đúng khi cho rằng việc
nói ra những cảm nhận của chúng ta cũng là một cách thức quan trọng giúp giải
bày và khám phá bản thân của chính chúng ta một cách có ý nghĩa. Nhưng trong thế
giới trị liệu dựa trên nguyên lý nhân văn, cụm từ “liệu pháp diễn đạt”
(expressive therapy) được dành riêng để chỉ sự diễn đạt không lời và/hoặc có
tính ẩn dụ. Liệu pháp nghệ thuật diễn đạt theo trường phái nhân văn thì khác biệt
so với các mô hình liệu pháp nghệ thuật theo kiểu phân tâm hoặc theo kiểu y
khoa, trong đó nghệ thuật được sử dụng để chẩn đoán và chữa trị cho thân chủ.
Khi việc sử dụng nghệ thuật được thực hiện như một phương thức diễn đạt nhằm
các mục đích trị liệu hoặc tự bình phục, chúng ta không quan tâm đến khía cạnh
thẩm mỹ hoặc tinh xảo của những tác phẩm có tính hiển thị, cũng không quan tâm
đến văn phạm hoặc văn phong của những tác phẩm được viết, hoặc giai điệu hài
hòa của những bài hát. Chúng ta sử dụng nghệ thuật để “đi tới”, để diễn đạt và
trở nên giảm nhẹ, thanh thoát. Ngoài ra, chúng ta cũng có thể nhận được sự nội
thị (insight) bằng cách suy nghiệm về những thông điệp có tính biểu tượng và ẩn
dụ. Nhiều “nghệ sĩ – nhà trị liệu” (artist-therapist) đã chuyển sự chú tâm của
họ từ cuộc sống của một nhà trị liệu sang cuộc sống của chính họ như những nghệ
sĩ. Và nhiều nghệ sĩ cũng hiểu được những khía cạnh chữa lành (healing) của quá
trình sáng tạo và trở thành những nghệ sĩ – nhà trị liệu.
Việc sử dụng tiến trình sáng tạo nhằm mục
đích giúp bình phục trong chiều sâu nội tâm có nhiều bước đi xa hơn khi chúng
ta làm việc với thân chủ. Những nhà trị liệu nghệ thuật diễn đạt đã nhận thức
được rằng việc phối hợp giữa tâm trí, cơ thể và những cảm xúc sẽ khơi dậy nơi
thân chủ những khả năng trực giác, tưởng tượng cũng như những tư duy mạch lạc,
hợp lý. Do bởi những trạng thái cảm xúc ít khi có tính hợp lý, cho nên những
phương thức làm việc bằng hình ảnh và không dùng lời nói sẽ cho phép thân chủ
có được một lộ trình thay thế để khám phá bản thân và giao tiếp với người khác.
Tiến trình này là một lực có tính thống hợp mạnh mẽ. Theo truyền thống, tâm lý
trị liệu thường được thực hiện dưới dạng sử dụng lời nói, và quá trình dùng lời
nói vẫn sẽ luôn luôn có vai trò quan trọng. Tuy vậy, tôi nhận thấy rằng tôi có
thể hiểu được thế giới của thân chủ một cách nhanh chóng hơn khi người ấy tự thể
hiện bản thân mình thông qua những hình ảnh. Màu sắc, hình dạng và các biểu tượng
là những ngôn ngữ được phát biểu ra từ vô thức và có ý nghĩa đặc biệt đối với mỗi
cá nhân. Khi tôi lắng nghe sự giải thích của thân chủ về hình ảnh của người ấy,
tôi thấy được một cách sâu sắc cái thế giới y như người ấy cũng đang nhìn thấy.
Hoặc thân chủ có thể dùng những cử động và điệu bộ để cho thấy người ấy đang cảm
nhận như thế nào. Khi tôi chứng kiến những cử động của thân chủ, tôi có thể hiểu
được thế giới của người ấy bằng sự thấu cảm, thông qua các cử động. Sự tự nhận
biết bản thân của thân chủ trải rộng ra qua các cử động, qua nghệ thuật, viết
văn và âm thanh, có thể cung cấp những mấu chốt để sự khám phá có thể đi xa
thêm. Nghệ thuật diễn đạt trở nên một tiến trình chữa lành cũng như một ngôn ngữ
kiểu mới có thể phát biểu ra cho cả thân chủ lẫn nhà trị liệu. Những nghệ thuật
này là môi trường đầy tiềm năng mà thông qua đó có thể giúp người ta khám phá,
trải nghiệm và chấp nhận những khía cạnh chưa được biết đến của bản ngã. Việc
trị liệu bằng lời nói đặt trọng tâm vào các rối nhiễu cảm xúc và những hành vi
không thích đáng. Các nghệ thuật diễn đạt thì đưa thân chủ đi vào thế giới của
những cảm xúc và thêm vào đó một chiều kích khác. Bằng cách kết hợp nghệ thuật
vào trong tâm lý trị liệu, thân chủ được mở ra một con đường để sử dụng phần
tinh thần tự do của chính mình. Việc trị liệu có thể bao gồm sự học tập một
cách vui thú, sống động trên nhiều cấp độ khác nhau: giác quan, vận động, ý niệm,
cảm xúc và tưởng tượng. Các thân chủ cho biết rằng những loại nghệ thuật diễn đạt
đã giúp cho họ đi xa ra ngoài những vấn đề của họ để đến chỗ hình dung ra bản
thân họ đang thực hiện những hành động có tính xây dựng trong thế giới sống của
họ.
KHÍA CẠNH
NHÂN VỊ TRỌNG TÂM (PERSON-CENTERED ASPECT)
Khía cạnh nhân vị trọng tâm trong liệu pháp
nghệ thuật diễn đạt mô tả triết lý cơ bản làm nền tảng cho công việc của tôi.
Phương thức tiếp cận nhân vị trọng tâm đã được phát triển bởi cha tôi, Carl
Rogers, nó nhấn mạnh đến việc nhà trị liệu cần phải người có tính thấu cảm, rộng
mở, chân thực, hài hòa và quan tâm người khác, để có thể lắng nghe với chiều
sâu và tạo điều kiện cho sự tăng trưởng (growth) xảy ra ở các cá nhân hoặc các
nhóm người. Triết lý này được hợp nhất cùng với niềm tin rằng mỗi cá nhân đều
có những giá trị, phẩm chất và khả năng tự định hướng cho bản thân mình. Triết
lý của Carl Rogers được xây dựng dựa trên lòng tin rằng mỗi cá nhân luôn có một
thôi thúc tự nhiên vốn có hướng đến sự tăng trưởng. Lòng tin sâu sắc vào khả
năng thiên bẩm ở mỗi con người hướng đến việc phát huy đầy đủ tiềm năng của
mình đó chính là nền tảng cho cách tiếp cận của tôi trong liệu pháp nghệ thuật
diễn đạt. Nghiên cứu của Carl Rogers về tiến trình trị liệu cho thấy rằng khi
thân chủ cảm thấy mình được chấp nhận và được hiểu, sự bình phục sẽ diễn ra.
Khi bạn đang lo sợ, tức giận, đau buồn hoặc ganh ghét, thì cảm nhận được chấp
nhận và được hiểu sẽ là những trải nghiệm rất hiếm có. Tuy thế, chính sự chấp
nhận và thấu hiểu ấy mới có làm nên sự bình phục. Cũng như những người bạn và
như những nhà trị liệu, chúng ta thường nghĩ rằng nên đưa ra một câu trả lời hoặc
ban cho thân chủ một lời khuyên. Tuy nhiên, có một sự thật cơ bản đã bị xem nhẹ.
Bằng cách chân thành lắng nghe chiều sâu của những nỗi đau về cảm xúc và tôn trọng
khả năng của mỗi cá nhân trong việc tự tìm ra câu trả lời cho chính mình, chúng
ta mới mang đến cho người ấy một món quà lớn lao nhất. Sự thấu cảm và chấp nhận
mới giúp cho thân chủ có cơ hội làm chủ bản thân và khám phá những tiềm năng độc
đáo của chính mình.
SỰ NỐI KẾT
CÓ TÍNH SÁNG TẠO (CREATIVE CONNECTION®)
Tôi cảm thấy rất hấp dẫn với điều mà tôi gọi
là sự kết nối có tính sáng tạo – tức là sự gia tăng những tác dụng hỗ tương giữa
các hình thức nghệ thuật như chuyển động, mỹ thuật, viết văn và tạo âm thanh.
Chẳng hạn như việc chuyển động một cách có ý thức có thể giúp mở đường cho
chúng ta đi sâu vào những cảm nhận sâu lắng, và những cảm nhận này sau đó lại
có thể được diễn đạt thông qua màu sắc, nét vẽ và tạo hình. Khi chúng ta viết
ngay sau khi thực hiện chuyển động cơ thể hoặc sáng tạo nghệ thuật, mạch văn sẽ
trở nên tuôn chảy, đôi khi thành thơ. Sự kết nối sáng tạo sẽ kích thích quá
trình khám phá bản thân. Nó giống như “các nhánh hoa mở ra thành một đóa sen nở
giữa ngày hè”. Trong một bầu khí ấm áp, có tính chấp nhận, các nhánh hoa bắt đầu
mở ra để bộc lộ những bản chất thực bên trong đóa hoa. Khi những cảm xúc của
chúng ta được khơi nguồn, chúng sẽ trở thành nguồn lực cho việc hiểu rõ bản
thân và sáng tạo xa thêm. Rồi chúng ta cho phép bản thân mình đánh thức những
khả năng mới mẻ. Với mỗi lần mở ngõ như thế, chúng ta lại có thể đi sâu hơn vào
những trải nghiệm của chúng ta. Khi chúng ta đạt đến phần cốt lõi bên trong ta,
chúng ta có thể tìm thấy được sự kết nối của bản thân mình với vạn vật xung
quanh. Chúng ta sáng tạo để nối kết với những nguồn lực bên trong, để rồi vươn
ra thế giới và vũ trụ ở bên ngoài. Một số nhà văn, họa sĩ, nhạc sĩ đã có thể nhận
biết được sự nối kết sáng tạo này. Nếu bạn là một trong số những người ấy, bạn
có thể nói: “dĩ nhiên rồi, tôi luôn luôn chơi nhạc và khiêu vũ trước khi tôi vẽ.
Hoặc, như một nhà văn, bạn có thể thực hiện một cuộc bách bộ khá lâu trước khi
ngồi vào bàn để viết. Tuy nhiên, bạn cũng không hề đơn độc nếu như bạn là một
trong số nhiều người trong xã hội chúng ta, những người vẫn thường nói “Tôi
không sáng tạo được”. Tôi hy vọng bài viết này sẽ lôi cuốn bạn làm thử những trải
nghiệm mới. Bạn sẽ ngạc nhiên với chính bản thân mình.
KHẢ NĂNG
SÁNG TẠO BẨM SINH (INNATE CREATIVITY)
Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có thể sáng
tạo một cách tươi đẹp và sâu sắc, dù cho chúng ta sử dụng sự sáng tạo ấy để thiết
lập liên hệ với gia đình hay là để vẽ một bức tranh. Rất nhiều những hạt giống
của sự sáng tạo đến từ vô thức, từ những cảm xúc và trực giác của chúng ta. Những
cảm xúc có thể được tạo kênh dẫn một cách lành mạnh để đi vào những mạo hiểm có
tính sáng tạo: như vũ, nhạc, họa và viết văn. Khi chúng ta cảm nhận được sự vui
thú, hình thái nghệ thuật cũng sẽ được nâng cánh. Khi cảm xúc trở nên quá
khích, giận dữ, thì thay vì chuyển chúng ra đời sống thực, chúng ta có thể chuyển
chúng sang những hình thức nghệ thuật mạnh mẽ. Những loại nghệ thuật như thế sẽ
giúp chúng ta chấp nhận những khía cạnh ấy của chính chúng ta. Sự tự chấp nhận
bản thân là điều tối quan trọng để có được lòng trắc ẩn đối với người khác. Tôi
đã phát hiện ra khả năng bình phục đối với cá nhân của chính tôi khi tôi kết hợp
các mối quan tâm của tôi về tâm lý trị liệu, mỹ thuật, vũ, văn và nhạc. Liệu
pháp diễn đạt nhân vị trọng tâm được ra đời bởi sự thống hợp mà tôi thực hiện
giữa các loại hình nghệ thuật với các triết lý mà tôi đã được thừa hưởng. Thông
qua hoạt động thể nghiệm, tôi đã nhận được sự nội thị từ hoạt động nghệ thuật hằng
ngày của mình. Tôi vẽ nguệch ngoạc, phun hơi nước và chơi với màu vẽ mà không cần
quan tâm đến kết quả là gì. Bởi do ban đầu tôi không chắc chắn sẽ giới thiệu
phương pháp này cho các thân chủ của tôi, tôi đã đề nghị họ làm thử rồi hỏi lại
để họ phản hồi ý kiến. Họ bảo rằng cách ấy rất hữu ích. Khả năng hiểu biết bản
thân của họ tăng lên nhanh chóng và sự giao tiếp giữa chúng tôi được cải thiện
sâu sắc. Kết quả cũng xảy ra tương tự khi tôi giới thiệu với thân chủ những
hình thức như chuyển động cơ thể, tạo âm thanh hoặc viết tự do để thể hiện bản
thân. Những thân chủ cũng như thành viên của nhóm đều cho biết họ cảm nhận được
sự “tự do để thể hiện” (freedom to be). Một thành viên trong nhóm đã viết như
sau: “Tôi học cách chơi lại một lần nữa, làm thế nào để buông bỏ những điều mà
mình đã biết – những thành công, những thành quả và những kiến thức. Tôi đã
phát hiện ra được tầm quan trọng của việc có thể bắt đầu trở lại”. Một người
khác cho biết: “Thật dễ dàng hơn cho tôi rất nhiều trong việc đối diện với những
cảm xúc nặng nề thông qua trò chơi diễn đạt thay vì suy nghĩ và nói về chúng”.
Điều trở nên hiển nhiên đó là tiến trình kết nối sáng tạo đã tạo điều kiện cho
sự thống hợp xảy ra. Một thân chủ cũng đã nói rõ: “Trong khi khám phá những cảm
xúc của mình, tôi đã phát hiện rằng tôi có thể phá vỡ những ranh giới, những
chướng ngại mà tôi đã tự lập ra cho mình, bằng cách cho những cảm xúc ấy chuyển
thành những cử động và những điệu vũ.”
NHỮNG NGUYÊN
TẮC VỀ TÂM LÝ
Bởi vì không phải tất cả các nhà tâm lý đều đồng
ý với những nguyên tắc chứa đựng trong liệu pháp nghệ thuật diễn đạt, nên có lẽ
điều quan trọng là cần phải nêu chúng ra một cách rõ ràng như là những nền tảng
của quá trình chữa trị và khám phá này:
* Tất
cả mọi người đều có khả năng sáng tạo bẩm sinh
* Tiến
trình sáng tạo là một tiến trình có khả năng chữa lành. Sản phẩm mang tính diễn
đạt cung cấp những thông điệp quan trọng đối với cá nhân người thực hiện. Tuy nhiên,
chính tiến trình sáng tạo mới có khả năng gây chuyển đổi sâu sắc.
* Sự
tăng trưởng cá nhân và trạng thái ý thức nâng cao hơn có thể đạt được thông qua
quá trình nhận biết bản thân, tự hiểu bản thân và khả năng nội thị (insight).
* Sự
nhận biết bản thân, tự hiểu bản thân và khả năng nội thị có thể đạt được bằng
cách để mình lắng sâu vào những cảm xúc của bản thân. Những cảm xúc buồn khổ, tức
giận, đau đớn, lo sợ, vui thú hoặc ngây ngất đều là những lối dẫn mà thông qua
đó chúng ta cần phải vượt qua để đến được đầu bên kia – nơi đó có sự tự nhận biết
bản thân, tự hiểu và cảm nhận về tính toàn vẹn.
* Những
cảm xúc và tình cảm của chúng ta là một nguồn năng lượng. Năng lượng ấy có thể
được truyền dẫn vào các hình thức nghệ thuật diễn đạt để được giải phóng và được
chuyển đổi.
* Các
loại hình nghệ thuật diễn đạt – như cử động, họa, viết văn, tạo thanh, âm nhạc,
thiền định hoặc tạo hình ảnh – sẽ dẫn dắt chúng ta đi vào vô thức. Việc này thường
cho phép chúng ta thể hiện ra những bộ mặt mà trước đó chưa được biết về chính
chúng ta, vì thế sẽ mang ra ánh sáng những thông tin và sự nhận biết mới.
* Các
thể loại nghệ thuật có mối liên hệ lẫn nhau trong điều mà tôi gọi là “sự nối kết
có tính sáng tạo”. Khi chúng ta chuyển động, nó sẽ có ảnh hưởng trên cách chúng
ta viết hoặc vẽ. Khi ta viết hoặc vẽ, nó cũng sẽ ảnh hưởng lên cách mà chúng ta
cảm nhận và suy nghĩ. Sự nối kết có tính sáng tạo là một tiến trình mang chúng
ta đến với bản chất cốt lõi bên trong mà đó chính là nguồn năng lượng mạnh mẽ
cho cuộc sống của chúng ta.
* Có tồn
tại một sự nối kết giữa nguồn lực sống của chúng ta – bản chất cốt lõi bên
trong hoặc tâm hồn của chúng ta – và bản chất của vạn vật xung quanh ta.
* Vì
thế, khi chúng ta làm một cuộc hành trình đi vào nội tâm, để khám phá bản chất
và tính toàn vẹn của chúng ta, chúng ta có thể phát hiện ra sự liên hệ giữa
chúng ta với thế giới bên ngoài. Cái bên trong và cái bên ngoài sẽ trở thành một.
Phương pháp tiếp cận trị liệu của tôi cũng dựa trên học thuyết nhân vị trọng tâm dành cho cá nhân cũng như cho các nhóm.
* Sự tăng trưởng cá nhân sẽ xảy ra trong một môi trường an toàn và có tính nâng đỡ
* Một
môi trường an toàn, có tính nâng đỡ được hình thành bằng cách có được một người
điều phối (facilitator) – giáo viên, nhà trị liệu, trưởng nhóm, cha mẹ, hoặc
các đồng nghiệp – sao cho người ấy có tính trung thực, nhiệt tình, thấu cảm, mở
lòng, thành thật, hài hòa và biết lưu tâm.
* Những
phẩm chất này có thể học được trước hết là phải bằng cách trải nghiệm chúng.
* Các
mối quan hệ thân chủ – nhà trị liệu, giáo viên – học sinh, cha mẹ – con , vợ –
chồng, hoặc giữa đôi lứa với nhau, đều là những nơi có thể trải nghiệm những phẩm chất này.
* Sự
thống hợp trong cá nhân mỗi người về các khía cạnh trí tuệ, cảm xúc, thể chất
và tinh thần sẽ xảy ra thông qua việc dành thời gian để phản ảnh, phê bình và
đánh giá những trải nghiệm ấy.
TÓM TẮT
Sự tăng trưởng cá nhân và khả năng làm chủ bản
thân có thể đạt được thông qua những nghệ thuật diễn đạt. Các sản phẩm nghệ thuật
hiển thị của chúng ta có thể được thay đổi bởi sự chuyển động và những nhịp điệu
cơ thể. Chúng cũng chịu ảnh hưởng khi chúng ta thiền định và trở nên dễ tiếp nhận
hơn khi cho phép trực giác tham gia tích cực hơn. Tương tự, chuyển động cơ thể
của chúng ta cũng chịu ảnh hưởng bởi nghệ thuật thị hiện và viết, vân vân… Tất
cả những tiến trình sáng tạo đều giúp chúng ta tìm thấy được bản chất hoặc nguồn
lực bên trong của mình. Và khi tìm thấy được nguồn lực bên trong ấy, chúng ta sẽ
được thông nối với nguồn năng lượng của vũ trụ, với vô thức tập thể, hoặc với những
trải nghiệm siêu việt hơn.
Natalie Rogers, Ph.D., REAT,
offers a Certificate program, Expressive Arts for Healing and Social Change: A
Person-Centered Approach at Saybrook Graduate School. (see www.nrogers.com) She
is author of Emerging Woman: A Decade of Midlife Transitions (1980) and The
Creative Connection: Expressive Arts as Healing, (1993) and many chapters and
articles. Dr. Rogers practiced as a psychotherapist for 30 years and spent
seven summers facilitating workshops with her father, Carl Rogers. She has led
trainings in Europe, Russia, Latin America and Japan. She was awarded a Life
Time Achievement Award from the International Expressive Arts Therapy
Association. She is an artist, a mother of three professional daughters and
grandmother of four creative adults.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét