Thứ Năm, 8 tháng 7, 2021

XÂM HẠI TÌNH DỤC TRẺ EM CÓ THỂ XẢY RA BỞI NGƯỜI THÂN

Nguyên tác: Penny Parks 
Trích đoạn từ "Rescuing the “inner child” Therapy for Adults Sexually Abused as Children"

Người dịch: ThS. TRẦN THỊ THU VÂN - Thạc sĩ Tâm lý, Giảng viên Bộ môn Tâm lý, Khoa KH XHNV Đại học Văn Hiến Tp.HCM, Chuyên viên Tâm lý trị liệu, Thành viên CLB Trăng Non


Penny Parks


Sự thay đổi chậm, nhưng cuối cùng ít nhất cũng đã bắt đầu...

Khi nghĩ đến xâm hại tình dục ở trẻ em, mọi người thường hình dung đến hình ảnh một người lạ dụ dỗ một đứa trẻ với những viên kẹo và cưỡng đoạt, gây hại chúng một cách bạo lực. Mọi người hình dung hình ảnh một bà mẹ điên cuồng cầu xin sự an toàn cho con bà, và những tiêu đề trên báo chí đầy bi kịch. Sau đó, có những yêu cầu cần phải làm gì đó về những tội ác này.

Theo số liệu đã công bố bởi Hiệp hội Quốc gia về Ngăn ngừa Bạo lực với Trẻ em (National Society of Cruelty to Children), chỉ 14% trường hợp xâm hại tình dục trẻ em có đối tượng xâm hại là người lạ đối với trẻ và có đến 86% trường hợp là do những người họ hàng hoặc những người biết trẻ. Người xâm hại phổ biến nhất lại là cha ruột của trẻ. Họ không cần phải dụ dỗ trẻ bằng những viên kẹo và thẩm quyền của họ đối với trẻ đã sẵn hiện hữu. Mặc dù trẻ không hiểu những lý do cho hành động ấy, trẻ không có lựa chọn nào ngoài việc tuân theo những đòi hỏi của bố.

Không giống những người lạ cưỡng đoạt một cách bạo lực và thường gây hại cho trẻ, những kẻ xâm hại bên trong gia đình có thể bắt đầu việc ấy một cách từ từ. Những cái ôm và âu yếm thông thường được  chuyển đổi thành sự mơn trớn tình dục. Đó có lẽ là bước đầu tiên. Đứa trẻ bối rối và sợ hãi với những hành vi lạ này - trẻ muốn âu yếm, nhưng không thể tìm thấy cách để tránh sự chú ý đến những điều không mong muốn khác. Những kẻ xâm hại này lợi dụng sự ngây thơ và sợ hãi của trẻ để khiến trẻ tin rằng trẻ sẽ "gặp rắc rối", sẽ "bị đưa đến nhà giam", sẽ "không được yêu thương chút nào" hoặc có lẽ là "phải đi xa" nếu trẻ nói cho ai khác biết về bất cứ điều gì liên quan đến việc trẻ đã làm.

Trẻ em rất mẫn cảm, dễ tổn thương với những đe dọa kiểu này, và những kẻ xâm hại rất dễ đạt mục tiêu để trẻ cảm thấy tội lỗi - bởi sự ngây thơ của trẻ, khiến trẻ không hiểu rằng mình đang bị lừa. Bên cạnh đó, trẻ nhỏ thường có những trải nghiệm về vấn đề tội lỗi do sự liên tưởng với những chuyện thường xảy ra khác, chẳng hạn, nếu khi trẻ đang ngồi cùng với đứa em nhỏ của mình trên một chiếc ghế dài và vô tình làm vỡ bình hoa, có khi mẹ sẽ hét lên và đổ lỗi cho trẻ là đã làm vỡ bình chứ không thể là đứa em kia đã gây ra lỗi này.

Trẻ em thường không có lý do để không tin tưởng vào những người lớn, nhất là những người thân vốn "đáng tin cậy". Do đó kẻ xâm hại là người thân của trẻ sẽ tự do trong việc dụ dỗ và hăm dọa trẻ cho đến khi cảm thấy khá an tâm rằng bí mật này sẽ được giữ kín. Thường thì trẻ sẽ không nói ra cho ai biết chuyện này trong những năm xảy ra chuyện đó, có lẽ trẻ chỉ nói khi trẻ thấy những em trai hoặc em gái mình cũng bị xâm hại bởi cùng cha mẹ, hoặc khi trẻ đến tuổi dậy thì. Nếu bí mật này bị lộ hoặc trẻ thực sự nói ra, nó cũng có thể không trở thành những đề tài nổi bật và cũng khó để cho người mẹ có thể mạnh mẽ đứng ra bênh vực cho con mình giống như khi điều đó xảy ra bởi một kẻ xâm hại là người lạ. Trong thực tế, mãi cho đến gần đây, xã hội dường như chỉ công nhận việc trẻ em bị quấy rối bởi những người lạ - khi trẻ xuống đường phố, ra bên ngoài hoặc trong nhà của ai đó, trong khi rất khó để chấp nhận rằng trẻ em lại có thể bị xâm hại bởi chính cha nó.

Một kẻ xâm hại trẻ em, dù là cha hoặc một người thân trong họ của trẻ, bản thân cũng có thể là một cảnh sát, một giáo sĩ, một bác sĩ, một luật sư hoặc là một thành viên của lực lượng vũ trang. Dù rằng xã hội dường như muốn phân loại những kẻ quấy rối tình dục là người nghiện, người thất nghiệp, người thất học, những người thuộc tầng lớp thấp hoặc chỉ là những tội phạm hình sự. Sự thật là những kẻ xâm hại có thể xuất thân từ tất cả mọi giai tầng, mọi ngành nghề trong cuộc sống. Khi lý lịch của kẻ xâm hại không phù hợp với những gì xã hội có thể tha thứ, sự xâm hại được biện minh một cách đơn giản bằng cách đổ lỗi cho đứa trẻ hoặc cho người mẹ. Tuy nhiên, xã hội thường khó tìm ra những trường hợp như vậy, chúng hiếm khi được tiết lộ bởi mẹ của trẻ.

Đa số các trường hợp nếu trẻ gây sự chú ý với mẹ, trẻ sẽ bị nghi ngờ. Nếu xã hội không muốn biết rằng những ông bố có thể xâm hại tình dục chính đứa con của họ, ta có thể hình dung rằng sẽ khó khăn biết bao để cho những bà mẹ chấp nhận loại thông tin đau đớn này trong cuộc đời.

Vì vậy, đây là một loại tội lỗi chỉ được thừa nhận như là một tội lỗi trong 14% tổng số các trường hợp...

May thay, một số ít người đã có thể lên tiếng đủ về xâm hại tình dục nhằm thức tỉnh "gã khổng lồ đang ngủ" là xã hội. Khi gã khổng lồ này hoàn toàn thức tỉnh, bức màn bí mật này sẽ được xóa bỏ và trẻ nhỏ sẽ biết rằng chúng đã đúng khi nói “không” với những đụng chạm chúng không muốn (thậm chí kẻ đó là người cha già đáng kính của mình). Những kẻ xâm hại sẽ biết rằng trẻ nhỏ dường như không chỉ nói “không” mà còn có thể nói với ai đó. Trẻ sẽ được hỗ trợ bởi một xã hội sẵn sàng có trách nhiệm và hành động có hiểu biết.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

HAI LOẠI HIỆU ỨNG: WERTHER VS PAPAGENO

The Two Effects: Werther vs Papageno Nguồn: Please Live Blog  - 2014   Người viết: ALEXA MOODY Người dịch: BS NGUYỄN MINH TIẾN ALEXA MOO...