“Steps
to Overcoming Your Critical Inner Voice”
Tác giả:
LISA FIRESTONE Ph.D. – Chuyên về các
vấn đề trắc ẩn (Compassion Matters)
Nguồn: Psychology Today – 21/5/2010
Người dịch:
TRẦN THỊ THU VÂN – Thạc sĩ Tâm lý, Giảng viên Bộ môn
Tâm lý, Khoa KHXHNV ĐH Văn Hiến Tp.HCM, Chuyên viên Tâm lý trị liệu, Thành viên
CLB Trăng Non
Học cách tách biệt và sống thoát khỏi những giới hạn do tưởng tượng.
(*) Critical Inner Voice: Tiếng lòng tự chỉ trích/Lời tự chỉ trích từ
nội tâm
Hầu hết
chúng ta rất quen thuộc với những suy nghĩ cằn nhằn xuất hiện mỗi khi chúng ta
quyết định tự thúc đẩy bản thân thử làm một điều gì đó mới mẻ. Mặc dù sau khi trải
qua những lo lắng và nghi ngờ mỗi khi đón nhận một thách thức, ví dụ như phỏng
vấn tìm việc, nạp đơn nhập học một trường nào đó, hoặc xin gặp một người nào đó
gặp gỡ, chúng ta có thể thở phào nhẹ nhõm vì đã hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt ấy,
nhưng rồi chẳng bao lâu sau, những lo lắng mới lại xuất hiện: Liệu tôi có làm
được việc này không? Liệu tôi sẽ chẳng bao giờ học được trường này? Hoặc tôi sẽ
bị lỡ việc ngay trong buổi hẹn đầu tiên.
Chắc hẳn
là trong những thời điểm chuyển tiếp sẽ có khá nhiều lo lắng, điều quan trọng
là cần đặt câu hỏi rằng có bao nhiêu phần bận tâm và nghi ngờ là xuất hiện tự
nhiên và bao nhiêu phần là kết quả của một sự chỉ trích đã được nhập tâm mà ta
gọi là “tiếng lòng tự chỉ trích” (critical inner voice). Tiếng lòng tự chỉ
trích tượng trưng cho một kẻ địch bên trong (internal enemy) và được xem như một
mối đe dọa cho khả năng tự hiện thực hóa (self-actualization) và cảm giác tự
mãn nguyện (self-fulfillment). Nó có khuynh hướng nuôi dưỡng tính kín kẽ, sự ngờ
vực, tự chỉ trích, tự chối bỏ và giới hạn bản thân, sự nghiện ngập, và nói
chung nó khiến một người rút lui khỏi những hoạt động có mục đích của mình. Những
cuộc tấn công đến từ bên trong ảnh hướng đến mọi khía cạnh của đời sống: trạng
thái tâm lý và khí sắc, thái độ và những thiên kiến, những mối quan hệ cá nhân,
lựa chọn bạn tình, phong cách quan hệ với những người xung quanh, lựa chọn trường
học hoặc nghề nghiệp và năng lực làm việc.
Tiếng
lòng tự chỉ trích được định nghĩa là một mô hình hoà quyện những ý nghĩ tiêu cực
của một người hướng về bản thân lẫn về người khác, mà đó là nguồn gốc của những
hành vi kém thích nghi của một người. Nó tiêu biểu cho một lớp che phủ lên một
nhân cách vốn không tự nhiên và hài hòa nhưng lại “học tập” và gánh chịu mà chẳng
vì lẽ gì cả. Tiếng lòng tự chỉ trích không phải là tiếng nói thực sự đang nói với
chúng ta, đúng hơn đó là trải nghiệm khi một người tự giới hạn những ý nghĩ và
thái độ vốn có ở tất cả mọi người và ngăn người đó đạt đến các mục đích sống.
Chúng
ta có thể quan sát tiếng nói này hoạt động trong nhiều lĩnh vực khác nhau của
cuộc sống, nó nói với chúng ta đừng quá gần gũi trong những mối quan hệ hoặc đi
quá xa trong sự nghiệp của mình.
Những ý
nghĩ này có thể tàn ác và chì chiết: Bạn nghĩ bạn
là ai? Bạn sẽ chẳng bao giờ thành công? Bạn chả giống ai cả? Chẳng ai thèm quan
tâm đến bạn?
Những ý
nghĩa này cũng có thể bình lặng và nhẹ nhàng một cách dối trá: Bạn chỉ ổn khi nhờ vào chính mình. Người duy nhất bạn có
thể dựa vào là chính bản thân mình. Bạn nên tự thưởng cho bản thân thêm một miếng
bánh nữa. Chỉ cần uống thêm một ly cuối này, nó sẽ khiến bạn cảm thấy tốt hơn.
Dù tàn
ác hay êm dịu, những ý nghĩ này thường ngăn chúng ta làm những gì mình muốn và
dẫn đến những hành động gây tổn thương cho bản thân. Việc nhượng bộ những tiếng
nói và hành động theo lời khuyên của chúng chỉ tạo ra thêm những cuộc công kích
khác. Tiếng nói này nói chúng ta thêm một miếng bánh thì bây giờ xé nát sự tự
chủ của chúng ta. Vậy chúng ta chế ngự tiếng lòng tự chỉ trích bên trong bằng
cách nào?
Trong 30
năm qua, tôi cùng cha mình, Robert Firestone - nhà tâm lý và cũng là tác giả - từng
nghiên cứu về tiếng lòng tự chỉ trích. Ông ấy đã phát triển loại liệu pháp có
tên Voice Therapy (Tạm dịch: “Liệu
pháp Tiếng nói”), là một cách để người ta xác định và tách biệt bản thân khỏi sự
chỉ trích bên trong bằng cách hiểu nguồn gốc của tiếng lòng tự chỉ trích bên
trong và sau đó hành động để đương đầu với nó, những hành động này có mục tiêu
và tiêu biểu cho quan điểm đúng đắn của một người. Những bước bao gồm trong tiến
trình trị liệu được trìn bày chi tiết trong một quyển sách ông ấy viết cho những
chuyên gia chăm sóc sức khỏe tinh thần, Voice
Therapy (Liệu pháp Tiếng nói), cũng như một quyển sách mà ông và tôi là đồng
tác giả viết cho người đọc phổ thông, Conquer
Your Critical Inner Voice (Chế Ngự Tiếng Lòng Tự Chỉ Trích Của Bạn).
Những bước ấy bao gồm:
Bước 1: Xác định tiếng lòng tự chỉ trích đang nói với bạn điều
gì
Để
thách thức những tấn công tiêu cực của chúng, đầu tiên người ta phải nhận thức
được tiếng lòng tự chỉ trích đang nói với họ điều gì. Họ có thể làm điều đó bằng
cách xác định một lĩnh vực trong cuộc sống của mình mà họ tự chỉ trích nhiều nhất
sau đó chú ý sự chỉ trích này là gì.
Khi một
người khám phá ra sự tự tấn công này là gì, việc trình bày rõ chúng ở ngôi thứ
hai là rất có giá trị, như những lời tuyên bố về “bạn”. Ví dụ, thay vì nói “Tôi
cảm thấy rất lười biếng và vô dụng,” một người sẽ nói “Bạn rất lười biếng. Bạn
rất vô dụng” Khi một người sử dụng mô hình này trong “liệu pháp tiếng nói”
(Voice Therapy), họ được khuyến khích bộc lộ những ý nghĩ tiêu cực của mình khi
họ nghe hoặc trải nghiệm chúng, và điều này thường dẫn họ điếp cận đến thái độ
thù địch ẩn bên dưới hệ thống tự tấn công này (Nguyên văn: “accessing the
hostility that underlies this self-attacking system”).
Bước 2: Nhận ra những tiếng lòng của bạn đến từ đâu
Sau khi
một người “phát biểu thành lời” (verbalize) những tiếng lòng tự chỉ trích của họ
theo cách như thế này, họ thường cảm nhận một cách sâu sắc và có sự thấu hiểu về
nguồn gốc của những công kích bởi tiếng nói này.
Họ có sự
hiểu rõ khác thướng, khi bắt đầu nhận ra rằng nội dung và giọng điệu của những
lời nói tự tấn công ấy là rất xưa cũ và quen thuộc; những tiếng lòng của họ
đang thể hiện những thái độ hướng đến chính họ như là với những đứa trẻ.
Họ thường
nói những điều như là, “Đó là những gì cha tôi thường nói” hoặc “Đó là cảm nhận
tôi có từ mẹ tôi” hay “Đó là bầu khí ở nhà tôi”. Thừa nhận nơi có những tiếng
lòng này bắt đầu giúp mọi người phát triển nên lòng trắc ẩn đối với chính bản
thân mình.
Bước 3: Đáp ứng với tiếng lòng tự chỉ trích
Trong
bước 3 của liệu pháp tiếng nói, một cá nhân sẽ trả lời những tiếng nói tấn công
này. Những người có những suy nghĩ như, “Bạn thật ngu ngốc. Không ai muốn nghe
những gì bạn đang nghĩ. Ngồi đó và câm miệng đi” có thể phản hồi lại như sau:
“Tôi không ngu ngốc. Những gì tôi nói là những điều có giá trị và đáng giá. Nhiều
người vẫn quan tâm đến tôi và những gì mà tôi đang nghĩ”.
Sau khi
phản hồi, điều quan trọng là người đó phải có những tuyên bố hợp lý về việc họ
thật sự là người như thế nào, những người khác thật sự là như thế nào và những
gì là sự thật về cuộc sống xã hội của người đó. Họ có thể nói những điều như,
“Thế giới không phải là nơi mà tất cả người khác đều xuất sắc và chỉ mình tôi là
kẻ ngu ngốc. Tôi không còn là học sinh tiểu học nữa và không ai có quyền phân
loại chúng tôi. Sự thật là, không phải tất cả mọi người đều phải thông minh; và
tôi cũng chẳng phải là kẻ ngu dốt. Về cơ bản, chúng ta đều như nhau: đều quan
tâm đến những con người, đều quan tâm đến những việc nọ, việc kia và biết nói
ra những gì mình đang nghĩ suy và đang trải nghiệm.”
Bước 4: Hiểu được bằng cách nào tiếng lòng này có thể ảnh hưởng lên hành vi của bạn
Sau khi
bày tỏ và phản hồi với những tiếng lòng này, một cách tự nhiên người ta sẽ tò
mò và háo hức muốn tìm hiểu mô hình của những ý nghĩ chủ bại này ảnh hưởng đến những
hành vi quá khứ và hiện tại của mình như thế nào. Ví dụ những người có tiếng
nói rằng mình thật ngu ngốc có thể nhận ra lúc nào đó họ đã hành động kém năng
lực và tự tin như thể đó là kết quả của việc nghe được sự tự tấn công này. Có
được sự hiểu biết về tiếng lòng tự chỉ trích bên trong đã ảnh hưởng đến hành động
của họ như thế nào sẽ rất hữu ích khi họ muốn thay đổi những hành vi cụ thể
đang tự giới hạn họ.
Bước 5: thay đổi những hành vi đang tự giới hạn của bạn
Khi người
ta xác định được những lĩnh vực mà họ đang tự giới hạn, họ có thể bắt đầu thay
đổi. Họ có thể làm điều này bằng cách thực hiện hai hành động: không tham gia
vào hành vi tự hủy hoại đang được khuyến khích bởi tiếng lòng tự chỉ trích và
gia tăng những hành vi tích cực để chống lại những đề nghị của tiếng lòng này.
Ví dụ một người xấu hổ có thể ngưng lại việc né trách tương tác xã hội và có thể
gây ấn tượng trong cuộc trò chuyện với mọi người.
Nghe có
vẻ kỳ lạ nhưng việc xác định và phản bác những tiếng lòng tự chỉ trích có thể
khó hơn chúng ta tưởng. Kèm theo mỗi sự thay đổi sẽ luôn đi kèm theo nỗi lo âu,
và việc loại bỏ sự chỉ trích nội tâm cũng không phải là ngoại lệ. Thông thường,
khi chúng ta bắt đầu thách thức sự tấn công tiêu cực của mình và hành động chống
lại sự chi phối của chúng, sự tấn công này sẽ tăng trưởng mạnh mẽ và dữ dội
hơn. Có những người đã quen với những suy nghĩ chỉ trích của họ và mặc dù khó
chịu, nhưng họ vẫn “thoải mái sống chung” với chúng.
Thậm
chí một phụ nữ đã mô tả chúng như thể đã giữ vai trò bầu bạn với cô ấy. Khi cô ấy
ngưng sự tự tấn công, cô ấy cảm thấy cô đơn và sợ hãi khi thiếu chúng. Thật sai
lầm, một số người tin rằng tiếng lòng tự chỉ trích bên trong của họ khiến họ
hành xử đúng đắn, vì vậy họ sợ nếu không chú ý đến chúng, họ sẽ có thể hành xử
tệ hơn. Tuy nhiên, nếu chúng ta càng hành động để chống lại tiếng lòng tự chỉ
trích, thì ảnh hưởng của nó lên cuộc sống của chúng ta sẽ càng yếu đi. Nếu chúng
ta theo đuổi đến cùng những bước của Liệu pháp Tiếng nói, chúng ta sẽ trở nên
là chính mình hơn và có thể đạt được mục tiêu thoát khỏi những giới hạn do
chúng ta tưởng tượng nên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét