“Parenting
throughout history could be weird, and downright dangerous”
Việc
nuôi dạy con cái trong lịch sử từng có những hình thức kỳ lạ và thực sự
gây nguy hiểm
Tác
giả: JENNIFER TRAIG
Nguồn:
CBC Radio – 18/2/2019
Người dịch: NGUYỄN THỊ NGỌC ANH – Chuyên viên tâm lý lâm sàng, Khoa Tâm lý Lâm sàng, Khu Tham vấn và Trị liệu Tâm lý Trẻ em và Vị thành viên, Bệnh viện Tâm thần Trung Ương 2, Biên Hoà, Đồng Nai.
Vào những năm 1930, những người sống trong các tòa nhà cao tầng ở London đã đóng những chiếc lồng gắn trên cửa sổ nhà họ, để cho những đứa trẻ của họ có thể được “hưởng không khí trong lành và ánh nắng mặt trời” (Ảnh Fox / Getty Images)
Trong
suốt gần cả lịch sử, cha mẹ hầu như đã không “làm cha mẹ” – Jennyfer Traig
Có một nhà
văn nói rằng: Nếu bạn từng lo lắng về việc trở thành một bậc cha mẹ tốt, bạn
nên an ủi rằng trong phần lớn lịch sử, các bậc cha mẹ đơn giản là đã không thực
sự làm cha mẹ.
Jennifer
Traig - nhà văn chuyên viết hồi ký và là tác giả của quyển Act Natural: A Cultural History of Misadventures in Parenting cho
biết: “Động từ này (to parent: nghĩa là “làm cha mẹ”, “nuôi dưỡng con cái”) đã có
tuổi đời đến khoảng 45 năm - Nó xuất hiện từ thập niên 1970 .
Cô nói với Anna
Maria Tremonti (phóng viên) của The
Current's "thay vì nuôi nấng con của mình, phần lớn thời gian họ lại giao
con cho người khác - cho nhân viên chăm sóc, cho anh chị em lớn, cho những người
thân khác" .
"Công
việc của cha mẹ là có những đứa trẻ, không nhất thiết phải nuôi dạy
chúng."
Traig đã cho
Tremonti biết về lịch sử nuôi dạy con cái. Dưới đây là một số phương pháp nuôi
dạy con kỳ lạ - và cực kỳ nguy hiểm - mà họ đã thảo luận.
“Nhũ mẫu – Vú em” (Wet Nurses)
Ở châu Âu thế
kỷ 18, điều thường thấy là cha mẹ gửi đứa con sơ sinh của họ về nông thôn để sống
với một vú nuôi, người sẽ cho bú và chăm sóc đứa trẻ để được trả tiến.
Traig cho biết,
thực tế này đặc biệt phổ biến ở Pháp, nơi mà có năm có đến 17.000 trong số
21.000 trẻ sơ sinh ở Paris được gửi đến các vú nuôi. Chỉ có 700 trẻ sơ sinh được
mẹ của chúng chăm sóc trong năm đó, cô nói.
Traig giải
thích rằng điều đó không chỉ được thực hiện bởi những người giàu có, mà còn cho
biết thêm "bạn càng nghèo, con bạn càng được gửi về những vùng quê xa xôi
hơn".
"Vì vậy,
các vú nuôi” cũng gửi con của họ đến những vú nuôi khác thậm chí còn kém hơn, bởi
vì nhiều gia đình thích rằng phải để một vú em chăm cho đứa trẻ, chứ cha mẹ
không chăm cho con của mình."
Traig nói,
đôi khi, một số bé gái trước tuổi dậy đã đóng vai “vú em” và cho trẻ ăn một thứ
hỗn hợp bột và nước. Một số trẻ sơ sinh đã không thể sống sót.
Huyền thoại về sự hình thành Rome liên quan đến hai anh em, Romulus và Remus,bị bỏ rơi khi còn nhỏ và được nuôi dưỡng bởi một con sói. Bỏ rơi trẻ em không phải là hiếm trong nền văn minh cổ đại.
(Hình ảnh Sean Gallup / Getty)
Trẻ sơ sinh được quấn 'như xác ướp'
Mọi người từng
tin rằng trẻ sơ sinh sẽ không thể "mang hình dáng con người" trừ khi phải
ép chặt xung quanh người của trẻ, Traig nói.
Để đạt được
điều đó, vào thời trung cổ, "trẻ em được quấn chặt kín từ đầu đến chân như một xác ướp", cô nói
với Tremonti.
“Quan niệm ở
đây cho rằng điều này sẽ làm cho tay chân của trẻ phát triển thành các chi của
con người, và thân của trẻ vẫn là thân của con người."
Có thể mất tới
hai giờ để quấn khăn cho trẻ, điều đó có nghĩa là bọn trẻ hiếm khi được thay quần
áo và "bị chôn vùi trong đống rác rưởi của chúng cả ngày", cô nói.
Việc quấn
khăn cũng nhằm mục đích ngăn trẻ nhỏ khám phá và làm những thứ chúng không nên
làm, cho phép cha mẹ tiếp tục công việc làm ăn của họ khi biết đứa trẻ đã được
làm cho bất động.
Traig cho biết:
“Rất nhiều trẻ em đã chết khi chúng bị bó chặt trong nôi và sau đó được tìm thấy
nằm trong đám lửa gây ra bởi những gia súc tự do ra vào ngôi nhà.
Cho đến khoảng
cuối thời kỳ trung cổ, chỉ có 50% trẻ em có cơ hội sống đến sinh nhật lần thứ
10, cô nói.
Bỏ rơi em bé cho động vật
Ở La Mã cổ đại,
người ta tin rằng các gia đình thường bỏ rơi trẻ em, Traig giải thích.
Bà nói: “Hiện
giờ chúng ta không thể tưởng tượng nổi, nhưng đối với họ, nó thực sự đóng vai
trò như một hình thức kế hoạch hoá gia đình”.
Nếu các gia
đình không thể chăm sóc một đứa trẻ, trẻ sẽ bị bỏ lại trong một "khu vực
được chỉ định", nơi chúng có thể được các gia đình khác nhận nuôi, bị những
người buôn bán nô lệ mang đi - hoặc đôi khi bị thú ăn thịt.
Giống như
câu chuyện của Romulus và Remus, "rất nhiều huyền thoại về sự hình thành
các đô thị, bao gồm cả Rome, cũng có nói về những những trẻ bị bỏ rơi đôi khi
được nuôi dưỡng bởi những loài vật, đôi khi bởi nông dân," cô nói.
Cha mẹ tương lai sẽ nghĩ gì về chúng ta?
Traig nói rằng
bố mẹ cô ấy đã chăm sóc cô ấy rất tuyệt vời, nhưng giờ cô ấy đã là bà mẹ hai
con, cô ấy nhìn lại những khoảng thời thơ ấu của mình với sự hoài nghi.
"Mẹ tôi
hút thuốc khi đang cho tôi bú, bạn biết đấy, và chúng tôi lăn lộn không biết mệt
mỏi, trong một chiếc xe đầy khói thuốc," cô nói.
Cô ấy cảm thấy
chắc chắn rằng các bậc cha mẹ ngày nay đang làm những điều sẽ gây sốc trong nhiều
thập kỷ tới - đặc biệt là nỗi ám ảnh của chúng ta đối với những thiết bị màn
hình.
"Một thế
hệ từ nay, mọi người sẽ không tin rằng chúng tôi cho phép con cái sử dụng điện
thoại cả ngày, và mọi người có điện thoại trên bàn ăn và điện thoại trong xe
hơi.
"Đó sẽ
là thứ khói thuốc lá của thời đại chúng ta."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét