India's COVID Orphans Face Trauma And
Trafficking Risks
Tác giả: KAMALA
THIAGARAJAN
Nguồn: NPR
(National Public Radio) – 10/6/2021
Người dịch: BS NGUYỄN MINH TIẾN
Hai chị em sinh đôi 6 tuổi ở Ấn Độ này đã mất cả cha lẫn mẹ vì COVID và hiện đang được chăm sóc bởi chú của mẹ. Họ là một phần của số trẻ mồ côi COVID ngày càng tăng trong nước - Gagan Nayar / AFP qua Getty Images
Một bé trai 7 tuổi bị mất cả cha lẫn mẹ do COVID-19 và phải ở một mình trong căn hộ của gia đình, không có người thân chăm sóc. Hàng xóm biết chuyện nhưng ngại can thiệp trực tiếp - sợ vướng vào lệnh cấm và sợ bị lây nhiễm.
Một người đã gọi đến và báo như thế với Akancha
Srivastava, một chuyên gia an ninh mạng có trụ sở tại Mumbai, người đã bắt đầu
đường dây trợ giúp cho các báo cáo về trẻ em mất một hoặc cả cha lẫn mẹ vì
COVID. Ấn Độ gọi những đứa trẻ này là “trẻ mồ côi vì COVID” (COVID orphans).
Hoàn cảnh của các trẻ này là một trong những diễn biến đau lòng của đại dịch đã
bùng phát ở Ấn Độ từ tháng 5 (2021) và đã ghi nhận số người chết nhiều nhất ở một
quốc gia trong một tháng do COVID-19: hơn 120.000 người .
Tại thời điểm này, không thể đưa ra con số thực
tế về số lượng những trẻ em bị ảnh hưởng. Nhưng Ấn Độ đang nỗ lực - và đấu
tranh để đối mặt với nhiều vấn đề phát sinh đối với những đứa trẻ bất hạnh này.
Ngày 28/5, Ủy ban Quốc gia Bảo vệ Quyền Trẻ
em (NCPCR - National Commission for Protection of Child Rights), thuộc Bộ Phụ nữ
và Phát triển Trẻ em Ấn Độ, đã đưa ra lời khuyên cho tất cả các bang của Ấn Độ
về việc xác định trẻ em mất cả cha lẫn mẹ kể từ tháng 4/2020.
Priyank Kanoongo, chủ tịch của NRCPR, cho biết
một số trẻ em này có thể đã mất cha hoặc mẹ vì những nguyên nhân khác chứ không
chỉ COVID . Tất cả đều được đưa vào danh sách vì không có cách rõ ràng nào để
chỉ tập trung vào các trường hợp có cha mẹ tử vong do COVID .
Tính từ đó đến ngày 5/6, thông tin có được là:
3.632 trẻ mồ côi (cả cha mẹ) và 26.176 trẻ mồ côi cha hoặc mẹ trong khung thời
gian này.
Mục tiêu trong việc thu thập dữ liệu này là để
nhận diện những trẻ em cần được giúp và sau đó phát triển các cơ chế để giúp đỡ
chúng. Swarupama Chaturvedi, một luật sư tại Tối cao Pháp viện Ấn Độ, người đã
đại diện cho NCPCR, cho biết: “Đó là một nỗ lực không ngừng nghỉ để phối hợp giữa
cơ quan quản lý quốc gia và các cơ quan bảo vệ trẻ em địa phương tại mọi tiểu
bang. "Bằng cách đó, những trẻ em cần được hỗ trợ tài chính hoặc cần được tiếp
tục đi học có thể nhận được sự hỗ trợ của chính phủ."
Để đạt được mục tiêu đó, Thủ tướng Narendra
Modi thông báo rằng mỗi trẻ em mất cả cha mẹ hoặc người giám hộ hợp pháp cho
COVID sẽ nhận được khoản thanh toán 1 triệu rupee (tương đương 13.805 USD) theo
từng đợt sau khi đứa trẻ tròn 18 tuổi và toàn bộ số tiền này khi chúng 23 tuổi.
Chính phủ các bang khác nhau của Ấn Độ đã
thông báo về việc cứu trợ tài chính ngay lập tức với các khoản thanh toán hàng
tháng. Các khoản thanh toán hàng tháng khác nhau giữa các tiểu bang nhưng nằm
trong khoảng từ $ 25 đến $ 35.
Srivastava cho biết, một nhu cầu quan trọng
hơn là cần bảo đảm an toàn về thể chất cho trẻ.
Đó là mục tiêu của cô ấy. Trước khi thiết lập
đường dây nóng dành cho trẻ mồ côi vì COVID, cô đã điều hành một đường dây trợ
giúp tư nhân, sử dụng nhiều ngôn ngữ dành cho những người bị đe dọa bạo lực trực
tuyến có thể dẫn đến tội ác như tấn công bằng axit hoặc cưỡng hiếp.
Vào tháng 5, cô nhận thấy một loạt tin nhắn mới
đến từ những người dân khốn khổ thông báo cho cô về những đứa trẻ mồ côi COVID
trong khu phố của họ. Vì vậy, cô mở rộng hoạt động của mình, nhận cuộc gọi và
chuyển thông tin cho chính quyền.
Đường dây trợ giúp mới này đã gây được rất
nhiều sự chú ý khi những người nổi tiếng ở Bollywood chia sẻ nó. "Tim tôi nhói
đau vì những đứa trẻ bị bỏ lại một mình do đại dịch - hoặc chúng đã mất một hoặc
cả cha lẫn mẹ vì virus hoặc cha mẹ đang nằm viện ... Chúng tôi thậm chí không
thể bắt đầu hiểu được chiều sâu của những tổn thương của các em", diễn
viên Kareena Kapoor Khan viết trên Instagram của cô ấy.
Kể từ đó, Srivastava đã nhận được nhiều cuộc
gọi hơn - hơn 100 cuộc gọi mỗi ngày, cô ước tính. Cô nhớ lại cuộc gọi về cậu bé
7 tuổi một cách sống động. Mẹ cậu đã mất cách đây vài năm; Mùa xuân năm nay,
cha cậu bị nhiễm COVID-19, phải nhập viện và qua đời hai ngày sau đó. Cậu bé
không biết đến một gia đình nào khác. Những người thuê nhà trong tòa nhà đã lo
lắng về cuộc sống của cậu và thường đặt thức ăn trước cửa nhà của cậu (thường được
để mở). Nhưng họ ngại giúp đỡ cậu tận nơi vì lo sợ mắc phải COVID.
Ngoài ra, cậu bé đã không được thông báo rằng
cha mình đã qua đời, và những người hàng xóm không biết làm thế nào để chia sẻ
tin tức đó với cậu.
Srivastava nói: “Tôi đã nhờ [người gọi] để mắt
đến đứa trẻ, trong khi tôi báo cảnh sát. Trong vài giờ, cô đã thông báo cho các
sĩ quan cảnh sát mà cô biết và tin tưởng. Họ đã sắp xếp để Ủy ban Phúc lợi Trẻ
em đến chăm sóc cho cậu bé.
Thật khủng khiếp khi một đứa trẻ bị mất cha mẹ,
có những mối đe dọa nghiêm trọng khác đối với sức khỏe tinh thần và thể chất của
các em.
Vào ngày 13/5, trong một tuyên bố trên truyền
thông, Yasmin Haque, người đứng đầu UNICEF Ấn Độ cho biết những đứa trẻ này
"không chỉ sống trong bi kịch tình cảm mà còn có nguy cơ cao bị bỏ rơi, xâm
hại và bóc lột."
Tuyên bố của Haque được đưa ra sau khi mọi
người bắt đầu chia sẻ thông tin cá nhân của những đứa trẻ mồ côi này trên
Twitter và trên mạng xã hội. Chẳng thể rõ ai đã đăng thông tin này: có thể là một
người ngẫu nhiên quen biết gia đình, một người bạn hoặc một người hàng xóm hơi
ngây ngô. Nhưng ở một đất nước mà lao động trẻ em đang tràn lan (Ấn Độ) , người
ta đã phải thực hiện ngay việc gỡ bỏ những bài đăng này.
Srivastava nói: “Tôi bị sốc". Các dòng
tweet tiết lộ tuổi, giới tính, địa chỉ của đứa trẻ, sự thật rằng chúng đã mất
cha mẹ và hỏi liệu có ai sẵn sàng nhận chúng không", cô nói. "Tôi phải
giật mình rằng mặc dù những dòng tweet này có thể có ý tốt, nhưng chúng đang
khiến trẻ em có thể gặp phải những mối nguy nghiêm trọng."
Sonal Kapoor, người sáng lập và giám đốc của Hiệp
hội Protsahan India Foundation, tại thủ đô New Delhi - một tổ chức hoạt động để
bảo vệ trẻ em dễ bị tổn thương trong các khu ổ chuột, cho biết: “Những trẻ em
trong các tình huống như thế có nguy cơ bị cưỡng bức lao động sớm, buôn bán người
và phục vụ tình dục (quan hệ tình dục để kiếm tiền và vật phẩm tiêu dùng)
Ngay cả khi trẻ em không bị xô đẩy vào những
hoàn cảnh khủng khiếp đó, các em vẫn có thể cần được tư vấn sau khi mất cha hoặc
mẹ hoặc phải bị dời đi khỏi nơi cư trú.
Sudarshan Suchi, Giám đốc điều hành của
chương trình Cứu trợ Trẻ em (Save the Children) Ấn Độ cho biết: Mặc dù dịch vụ tham
vấn về chấn thương tâm lý đã có, nhưng thường là không đầy đủ. Ông nói: “Sức khỏe
tâm thần là một nhu cầu cấp thiết, đặc biệt là hiện nay, khi có quá nhiều trẻ
em có cuộc sống bị đảo lộn hoàn toàn như thế này”.
"Và thông tin chúng tôi có được cho đến
nay vẫn không đầy đủ. Có thể còn nhiều trẻ em cần được giúp đỡ, nhưng đại dịch
- và tình trạng mọi người đều chỉ giữ cho riêng mình - đang gây khó khăn cho việc
hình dung vấn đề này thực sự lớn ra sao. Các mái ấm và trại trẻ mồ côi ở Ấn Độ
thì đã không còn có thể tiếp nhận thêm".
Việc nhận con nuôi có thể giúp
giảm bớt căng thẳng về nơi cư trú không?
Luật nhận con nuôi ở Ấn Độ rất nghiêm ngặt.
Trung bình, chỉ có 3.000-5.000 trẻ em được nhận làm con nuôi mỗi năm, so với
135.000 trẻ em được nhận nuôi hàng năm ở Hoa Kỳ. Và những luật lệ này vẫn không
được nới lỏng mặc dù số lượng trẻ mồ côi do COVID càng ngày càng tăng.
Chaturvedi nói: “Những luật này là nhằm bảo vệ trẻ em tránh khỏi tình trạng bị bóc
lột”.
Trong mọi trường hợp, việc nhận con nuôi là
trẻ lớn được coi là hiếm. Srivastava nói: “Mọi người có xu hướng nhận trẻ sơ
sinh hoặc trẻ em dưới hai tuổi làm con nuôi.
Vì nhận con nuôi không phải là một lựa chọn
khả thi và các mái ấm thì lại đang bị tràn ngập, chính phủ đang phải dựa vào việc
nhờ người thân để chăm sóc trẻ. Nó được gọi là "chăm sóc bởi thân
nhân" (kinship care) và có thể làm việc vì lợi ích của đứa trẻ, Kapoor
nói. Nhưng trong những gia đình có thu nhập thấp, những người giám hộ mới có thể
cũng cần được hỗ trợ về tài chính.
Kapoor nói: “Việc chăm sóc bởi họ hàng liên
quan đến việc xem xét trong đại gia đình của trẻ liệu có ai làm người giám hộ để
chăm sóc cho trẻ hay không và liệu sẽ hỗ trợ người giám hộ đó ra sao”.
Cô ấy nêu ra trường hợp của một cậu bé 7 tuổi
và một cô bé 11 tuổi sống trong khu ổ chuột ở Delhi, mất cha vì COVID vào tháng
3 năm 2020. Tháng 4 năm nay, mẹ của họ qua đời cũng vì nhiễm virus. Ông bà của
hai đứa trẻ sẵn lòng chăm sóc cho chúng. Trong một lần đến thăm nhà của một
thành viên của Tổ chức Protsahan, người bà lúc đó đang chuẩn bị bánh đường roti
(một loại bánh mì dẹt có vị ngọt) cho lũ trẻ. Bà ấy đã phải đi làm thêm như một
người giúp việc nhà để có thể trang trải cho việc chăm sóc các cháu.
Kapoor nói: “Hỗ trợ cho những ông bà cao tuổi
và giúp họ chăm sóc các cháu đã trở thành mục tiêu của chúng tôi. Họ cung cấp
các khoản thanh toán thường xuyên cùng với hỗ trợ hàng tháng từ các chính phủ
tiểu bang.
Các chuyên gia về phúc lợi trẻ em kêu gọi
chính phủ theo dõi sự tiến bộ của trẻ thông qua việc thường xuyên vãng gia hoặc
đến nơi tạm trú và lập hồ sơ chăm sóc cho trẻ.
Suchi nói: “Mặc dù không có giải pháp nào là hoàn
hảo, nhưng ít nhất cũng đảm bảo được rằng một đứa trẻ được giúp để tránh bị tổn
hại có thể giúp nhìn thấy đứa trẻ đó được trui rèn thêm khi đi qua tấn bi kịch
sâu sắc mà COVID đã gây ra trong cuộc sống của trẻ”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét