“Why Believing in the Afterlife
Promotes Psychic Health”
Trích từ:
CARL JUNG –Modern Man In Search of A
Soul (Con Người Hiện Đại Đi
Tìm Linh Hồn)
Nguồn: The Soul Of Carl Jung -
Người dịch: BS NGUYỄN MINH TIẾN
Trong Modern Man in Search of a Soul, C.G. Jung đã bàn về tác động tâm lý của một bệnh nhân
tin vào “kiếp sau” (hereafter):
Đối với nhiều người, cả cuộc sống vẫn còn quá
nhiều những phần không được yêu thích - đôi khi có những tiềm năng mà họ chưa
bao giờ có thể sống với phần ý chí tốt nhất; do đó, họ tiến đến ngưỡng tuổi già
với những kêu nài đầy vẻ bất mãn, khiến họ không tránh khỏi việc quay đầu nhìn
lại.
Như một định mệnh đặc biệt đối với những người
phải nhìn lại phía sau. Họ cần biết bao một viễn cảnh và một mục tiêu trong
tương lai. Đó là lý do tại sao tất cả các tôn giáo lớn đều giữ lời hứa về một cõi
bên ngoài cuộc sống; nó làm cho những phàm nhân có thể sống nửa sau của cuộc đời
với nhiều kiên trì và mục tiêu như nửa đầu cuộc đời.
Đối với con người ngày nay, cuộc sống với sự
bành trướng và những đỉnh cao của nó là những mục tiêu chính đáng; nhưng ý tưởng
về một “cuộc sống sau khi chết” đối với con người dường như là chuyện đáng nghi
ngờ hoặc không thể tin được. Tuy nhiên, sự chấm dứt của sự sống, tức là cái chết,
chỉ có thể được chấp nhận như một mục tiêu khi mà sự hiện hữu không tồi tệ đến mức
chúng ta có thể vui mừng khi nó kết thúc, hoặc khi chúng ta tin rằng “mặt trời đã
cố gắng di chuyển đến nơi nó lặn” - để chiếu sáng cho các chủng tộc xa
xôi" —“với cùng một sự kiên trì tương tự đã thể hiện khi vươn cao lên đỉnh
bầu trời”. Nhưng việc tin như thế, ngày nay đã trở thành một nghệ thuật quá khó
khăn, đến nỗi con người, và đặc biệt là bộ phận được giáo dục của nhân loại, không
thể tìm được con đường để đi đến đó. Họ đã quá quen với suy nghĩ rằng sự bất tử
và những chủ đề đại loại như vậy, là chuyện gây tranh cãi và không có bằng chứng
thuyết phục. Vì “khoa học” đã trở thành câu khẩu hiệu có sức nặng thuyết phục
trong thế giới đương đại, chúng ta yêu cầu các bằng chứng “khoa học”. Nhưng những
người có học mà biết suy nghĩ thì lại biết rằng đi tìm bằng chứng cho điều này quả
là điều không thể. Chúng ta chỉ đơn giản là không biết gì về nó.
Ở đây, lương tâm thầy thuốc trong tôi thức tỉnh
và thúc giục tôi nói lên điều cần thiết cho chủ đề này. Tôi nhận thấy rằng một
cuộc sống có định hướng nói chung sẽ tốt hơn, phong phú hơn và lành mạnh hơn một
cuộc sống không mục đích, và tốt hơn là đi về phía trước theo dòng thời gian
hơn là đi ngược lại nó. Đối với một nhà tâm lý trị liệu, việc một ông lão không
thể từ biệt cuộc sống dường như cũng nhu nhược và yếu đuối y như một thanh niên
không có đủ khả năng để tiếp nhận cuộc sống. Và trên thực tế, trong nhiều trường
hợp, đó là những câu hỏi về sự thèm muốn ngây ngô như trẻ con, với cùng nỗi sợ
hãi, cùng sự cố chấp và ương ngạnh, trong bản thân cũng như với người khác. Là
một bác sĩ, tôi tin rằng sẽ là điều “hợp với thường thức vệ sinh” (hygienic) -
nếu tôi có thể sử dụng từ này – khi chúng ta khám phá tìm ra từ trong cái chết một
mục tiêu mà chúng ta có thể phấn đấu; và việc lùi mình tránh xa cái chết là một
điều gì đó không lành mạnh và bất bình thường khiến ta bị mất đi mục đích sống
của phần nửa sau cuộc đời. Vì thế, tôi xem những giáo lý về một cuộc đời sau
khi chết (a life hereafter) là hoà hợp với quan điểm về phép vệ sinh trong sức
khoẻ tâm thần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét